Cho tới bây giờ, anh Kiên vẫn không khỏi bàng hoàng vì số nhận được số tiền vợ anh vừa mang về chiều qua. Số tiền ấy có nằm mơ anh cũng không ngờ có ngày mình lại được cầm trên tay.
Anh Kiên vốn là kỹ sư xây dựng, còn vợ anh là nhân viên văn phòng. Ngày mới cưới nhau, anh thường xuyên chê bai vợ mình lương lậu không ổn định, thậm chí đôi lần anh khinh ra mặt vì vợ anh làm chẳng được mấy đồng mà chi tiêu lúc nào cũng quá tay.
Đã thế, gia đình vợ anh lại nghèo, anh em vợ biết anh làm ra tiền nên thường xuyên lui tới vay mượn. Những khi đó, anh sợ rằng vợ anh lương không có lại trích quỹ giấu cho bố mẹ, anh em nên nhất quyết không cho vợ đứng tên tài khoản. Ngày đó, dù chưa nhiều nhưng cũng được vài trăm. Anh thấy thế mừng lắm.
Anh thường xuyên nói mát với vợ rằng “người ta đi làm có tiền là tích góp sổ tiết kiệm chứ ai như em, được đồng nào tiêu hết đồng ấy.”. Anh nói thế, nhưng cũng chẳng bao giờ kiểm tra tài khoản vợ mình, vì anh chỉ nghe người ta nói “làm bàn giấy lấy đâu ra nhiều tiền mà tích cóp”.
Dù thế, mỗi tháng anh vẫn đưa vợ 10 triệu để vợ anh chi tiêu ăn uống, điện nước trong gia đình. Những khoản đó dường như cố định, còn tiền học của con, tự anh đi đóng đều đặn hàng tháng. Anh nói “Tiền học, chi tiêu của con, cứ để anh lo. Lương của em được mấy đồng cứ để đó mà mua sắm”.
Có người còn nói “Ngày xưa Kiên học giỏi nhất lớp, cứ nghĩ sớm thành đạt nhưng chẳng ngờ thằng M lười học thế giờ lại có xe hơi, nhà lầu rồi’ (Ảnh minh họa).
Sau 7 năm chăm chỉ, Kiên lên chức đội trưởng. Từ ngày đó, anh chi tiêu phóng khoáng. Anh làm ra nhiều, nhưng chi tiêu cũng không ít. Anh cứ nghĩ, thôi mình có nhà ở rồi, cần gì phấn đấu, giờ được bao nhiêu chi tiêu thoải mái bấy nhiêu. Khi vợ bảo tiết kiệm anh nói “Đời sống được mấy nỗi, cứ thoải mái đi em”.
Vợ anh nghe t