Rụt rè
Khi còn là sinh viên năm thứ 3 của Học viện Báo chí và Tuyên truyền, tôi may mắn có cơ hội được cộng tác với báo Đời sống & Pháp luật, ban đầu là những bài viết nhẹ nhàng về đời sống, tâm sự… Vì là sinh viên nên ngày ấy tôi rất rụt rè, ít nói mỗi lần được giao đi phỏng vấn nhân vật là lại run bần bật vì chưa có nhiều kinh nghiệm, lo lắng sợ mình không thể hoàn thành nhiệm vụ Ban biên tập giao.
Thời điểm năm 2014, nhiều người quen biết đều nghĩ rằng tôi không thể theo nghề báo vì cái tính ít nói, rụt rè, và họ càng không thể ngờ rằng tôi lại có thể gắn bó với nghề báo “lâu” (so với các bạn học cùng khoá) đến như vậy.
Sau khi tốt nghiệp đại học, báo Đời sống & Pháp luật cũng chính là nơi tôi lựa chọn gắn bó, bởi lẽ suốt thời gian sinh viên tuy mới chỉ là cộng tác viên nhưng mọi người ở đây đều rất gần gũi và thân thiện với tôi.
Trở thành một nhân sự chính thức của tòa soạn, điều đó đồng nghĩa với việc bản thân tôi luôn tự nhủ mình phải cố gắng, trau dồi thêm nhiều hơn nữa. Với tôi những chuyến công tác tại các tỉnh là những chuyến chuyến đi với nhiều trải nghiệm giúp tôi dần bỏ được tính rụt rè, nhút nhát của một cô nữ sinh vùng cao đem theo bao ước mơ, hoài bão xuống Thủ đô học tập, sinh sống và mong muốn có một công việc theo đúng đam mê của mình.
Biết ơn ngôi nhà ĐS&PL
Cứ thế, những đề tài phát hiện, những đề tài được ban biên tập giao đã giúp tôi cùng các đồng nghiệp xích lại gần nhau hơn và ngày càng thấu hiểu công việc của một người làm báo. Từ một người chuyên viết đời sống, tôi dần được thử sức mình ở vị trí phóng viên nghị trường khi được đưa tin kỳ họp Quốc hội khoá XIV, theo dõi đưa tin Hội nghị thượng đỉnh Mỹ - Triều Tiên diễn ra tại Hà Nội, theo dõi đưa tin các hoạt động Hội Luật gia Việt Nam, được theo dõi lĩnh vực chuyên sâu về y tế…
Đặc biệt, Đời sống & Pháp luật đã cho tôi có được sự trưởng thành. Trưởng thành trong cách ăn nói, trưởng thành trong suy nghĩ, trong các mối quan hệ xã hội và trưởng thành cả trong cách tiếp cận đề tài, cách tác nghiệp. Những tuyến bài dài kỳ có sức lan tỏa rộng rãi như: Ai chống lưng cho cò máu lộng hành tại bệnh viện Việt Đức…, Phát hiện công ty đa cấp ma, Chuyện tình xuyên thế kỷ, Bán trứng xuyên biên giới… là những cột mốc đánh dấu sự trưởng thành của tôi về việc thực hiện những bài viết mang tính chất điều tra chuyên sâu.
PV Hoàng Bích tham gia tác nghiệp tại kỳ họp thứ 6 Quốc hội khoá XIV.
Nhiều năm liền vinh dự nhận giấy khen, bằng khen của Ban biên tập, cơ quan chủ quản… trong đó tôi và nhà báo Mai Hằng đạt giải C giải Báo chí toàn quốc "Báo chí với công tác đấu tranh phòng, chống tham nhũng, lãng phí" lần thứ hai năm 2018 - 2019 với loạt tác phẩm Nhức nhối nạn “cò máu” ở Bệnh viện Việt Đức “hút” tiền bệnh nhân đã đánh dấu bước phát triển sự nghiệp của mình. Tôi cảm thấy vui vì tác phẩm của mình ít nhiều đã được công chúng, độc giả cả nước đón nhận và được ban tổ chức giải đánh giá về chuyên môn, nghiệp vụ. Đồng thời nhận thấy mình còn cần phải cố gắng, phấn đấu nhiều hơn để mang đến cho độc giả những tác phẩm hay, ý nghĩa và chất lượng hơn nữa.
Chưa có bình luận. Hãy là người đầu tiên bình luận bài viết này.