Đừng chơi với đứa trẻ đi ra từ căn nhà ấy...
Kể cho chúng tôi câu chuyện của người bạn mình, Yến (31 tuổi, hiện đang sinh sống ở TP. Hồ Chí Minh) không tránh khỏi xúc động. Yến có một người bạn chuyển giới từ nữ sang nam cách đây hơn mười năm, may mắn có được một người bạn đời như ý nên cuộc sống gia đình cũng không có gì phải phàn nàn. Hai vợ chồng người bạn tên X. này có một đứa con được sinh ra bằng phương pháp thụ tinh nhân tạo.
Đứa trẻ lớn lên trong sự yêu thương của cha mẹ, họ hàng nội ngoại ba bên (cả họ nội của cháu), điều này không phải đứa trẻ nào cũng có được. Tuy nhiên, khi đứa con lên 3 tuổi, trong một lần vô tình đứng ở con ngõ, anh X. nghe được câu chuyện của những đứa trẻ đang hướng về phía con mình. Một đứa bé nói: "Con nhỏ đó đi ra từ cái căn nhà đó, mẹ tớ bảo đừng chơi với nó...".
Bình thường, với những người xung quanh, một phần vì bận rộn, vợ chồng anh cũng không cảm nhận được có sự kì thị nào với gia đình mình, thậm chí đứa con nhỏ cũng không phàn nàn gì. Câu chuyện của những đứa trẻ thực sự khiến anh X. bị sốc. Ngay sau đó, anh chị bàn nhau chuyển nhà đến một nơi khác tốt hơn. Chuyện cũng đã hơn 10 năm, đến giờ đứa con của anh chị cũng đã trưởng thành, thương yêu bố mẹ và phát triển hoàn toàn bình thường. Anh X. cảm thấy may mắn vì sớm nhận ra môi trường không phù hợp với gia đình để phòng tránh những tác động không tốt đối với đứa con của mình.
Cặp đôi Yến- Hương và câu chuyện về đứa con nhỏ khiến nhiều người phải suy nghĩ về việc phát triển của những đứa con trong gia đình đồng tính.
Vợ chồng Yến, Hương hiện cũng là một trong những cặp đôi đồng tính công khai mối quan hệ của mình với xung quanh. Họ cũng là một trong những cặp vợ chồng đồng tính may mắn có được một đứa con gái nhỏ sống cùng. Cháu bé là con gái của Hương với người chồng trước. Do kết hôn theo mong muốn của cha mẹ, không có tình yêu nên chỉ được một thời gian ngắn, Hương kiên quyết đòi chia tay với chồng để được sống đúng với giới tính thật của mình.
Hương người gốc Hà Nội, vì không chịu được áp lực của gia đình nên chuyển vào TP. Hồ Chí Minh sinh sống. Tại đây cô gặp Yến cũng có chung hoàn cảnh như vậy. Lâu dần tiếp xúc, cả hai đem lòng yêu thương, chuyển về sống với nhau như vợ chồng. Đến nay, gia đình hai bên cũng đã phải công nhận mối quan hệ của họ. Gần một năm rưỡi nay, cả hai đã đưa con của Hương, năm nay mới 5 tuổi vào sống chung trong căn hộ chung cư của họ. Với Yến đây là một thử thách lớn bởi vì cô vốn không quen và chưa có kinh nghiệm chăm sóc trẻ nhỏ. Ban đầu, cháu bé cũng chỉ coi Yến như một người bạn của mẹ mình: "Con không yêu mẹ Pheo (tên thường gọi ở nhà của Yến), mẹ Pheo chỉ là bạn của mẹ con thôi", Yến nhớ lại lời của cháu khi lần đầu tiên vào TP. Hồ Chí Minh thăm mẹ.
Có thêm đứa con, cả hai thấy vui, cùng đưa cháu đi chơi công viên, bách thảo, khu vui chơi,... Đến hôm về, đột nhiên cháu mới bảo: "Ngày mai con về Hà Nội rồi, mẹ Yến nhớ chăm sóc mẹ Hương cho con nhé!". Được một thời gian sau, cả hai quyết định đưa cháu vào sống cùng. Dần dà, cháu cũng quen được với cuộc sống cùng lúc có hai mẹ.
Về sau, khi hỏi cháu, nếu hai mẹ thương yêu nhau thì sao, cháu trả lời: "Thì hai mẹ làm đám cưới với nhau, con làm phù dâu", Yến- Hương không tránh khỏi xúc động vì sự công nhận của cháu. Cho đến giờ, trong gia đình ba người của họ hầu như không có sự khác biệt nào so với những gia đình bình thường. Cả hai cùng đưa đón con đi học, đưa con đi siêu thị, nấu cơm, cùng nhau vui chơi. Trong khu chung cư của họ, từ người giữ xe, bác bảo vệ cho đến người hàng nước xung quanh cũng đều cảm thấy yêu mến cháu bé vì "chưa thấy người đã thấy tiếng chào".
Hương tâm sự: "Là một người mẹ, tôi mong muốn cháu được phát triển một cách toàn diện. Chúng tôi vẫn cố gắng để cháu được đầy đủ cả về vật chất lẫn tinh thần. Tuy nhiên, tôi vẫn cảm thấy lo lắng khi cháu lớn lên, đi học ở trường học thì những định kiến của xã hội không thể nào lường trước được có thể làm tổn thương cháu. Chúng tôi muốn cuộc sống của mình được đảm bảo và tương lai của con em mình được như những gia đình khác".
Chưa có bình luận. Hãy là người đầu tiên bình luận bài viết này.