Vì vậy, anh sẵn sàng chia sẻ mọi khúc mắc về nghề, hệ lụy của những vai ác trên màn ảnh và cả niềm tự hào khi được sống hết mình vì nghệ thuật.
Bị ghét, bị chửi vì nhân vật phản diện

Nhân vật Cấn của NSƯT Nguyễn Hải là một trong những vai phản diện vô cùng ấn tượng.
Anh có nghĩ gương mặt hơi nguy hiểm của mình chính là lý do được chọn vào vai ông Cấn?
Chị tế nhị nên nói “gương mặt tôi hơi nguy hiểm”, nhưng tôi bị chửi, bị ghét vì nhân vật phản diện nhiều lắm rồi. Trước đây, tôi có đôi lúc chạnh lòng nhưng đã quen với điều đó từ lâu. Với tôi, mình đóng vai phản diện thì bị ghét là điều bình thường. Điều đó cho thấy, tôi đã hoàn thành tốt vai diễn được giao và góp phần làm nên thành công cho bộ phim mình tham gia.
Tôi kể luôn chuyện vừa xảy ra trước lúc tôi đến đây gặp chị. Khi đứng ở cổng bệnh viện Thanh Nhàn, một chị đã nói với tôi “nhìn mặt ông, tôi chỉ muốn đấm cho phát”, tôi cười và đáp “chị là phụ nữ thì đánh được ai”, chị ấy tủm tỉm quay đi. Tôi không chạnh lòng khi bị nói như vậy, vì tôi hiểu, họ nói thế là để thỏa nỗi lòng, đó là sự phán xét đối với nhân vật.
Anh từng chia sẻ, trước khi đảm nhận một nhân vật, anh sẽ đi thực tế để tìm chất liệu cho vai diễn. Tôi đang tò mò không hiểu anh tìm chất liệu cho vai Cấn như thế nào?
Nói thật, nhân vật trong phim khó tìm thấy ngoài đời lắm, nhưng nó vẫn rất gần gũi với cuộc sống. Vì vậy, muốn thể hiện tốt được, người diễn viên phải tìm chất liệu từ cuộc sống. Chất liệu từ chính trải nghiệm của bản thân và quan sát những người xung quanh. Chất liệu trong cuộc sống thì đầy rẫy, nhưng phải bỏ thời gian để tìm hiểu và đương nhiên cũng có những hệ lụy từ quá trình tìm chất liệu ấy.
Để đóng được vai Cấn, tôi cũng phải lân la tìm đến những nơi có chất liệu để thu thập thông tin. Bên cạnh đó, tôi cũng tìm kiếm chất liệu cho vai diễn từ việc quan sát những người xung quanh. Không giấu gì chị, tôi cũng có cô em họ lâm vào cảnh buồn giống như Quỳnh búp bê, bị bán làm gái, nên cũng biết ít nhiều về ngón nghề của những người làm việc như ông Cấn.
Khi có được những chất liệu cần thiết rồi, tôi sẽ phân tích tính cách nhân vật thật kỹ. Trạng thái tâm lý nhân vật là điều tôi đặc biệt quan tâm khi nhận vai. Tôi luôn phân tích nhân vật trong từng tình huống cụ thể, ghi vào sổ và tìm đặc trưng cho từng nhân vật. Điều này giúp tôi thể hiện tốt các sắc diện tâm lý để nhân vật do mình thể hiện trở nên thật hơn.

Những thủ đoạn của bọn buôn người được NSƯT Nguyễn Hải thể hiện đầy chân thực trên màn ảnh qua lời kể của người em từng bị bán sang Trung Quốc.
Điều gì khiến anh lo lắng nhất khi đóng phim Quỳnh búp bê?
Nói thật, khi diễn với các bạn nữ, tôi sợ nhất cảnh đánh đập, chỉ sợ mình quá tay. Mặc dù các cô gái nói, “bố cứ vô tư đi” nhưng quả thật thương lắm. Các diễn viên tham gia bộ phim này đều ở độ tuổi bằng con gái tôi. Con mình bị thương chút thôi đã thấy xót lắm rồi, nên rất thương các bạn ấy.
Nếu vai Cấn ở thang điểm 10 thì anh đáng giá diễn xuất của mình được bao nhiêu điểm?
Tôi tự đánh giá diễn xuất của mình là 6,5 điểm.
Thế thôi sao? Khán giả ghét anh lắm, như anh vừa kể “có người muốn đấm vào mặt” vì ghét đấy thôi. Chẳng phải với một người đảm nhận vai phản diện, bị ghét, bị chửi đã là một thành công?
Quỳnh búp bê được quay theo kiểu vừa làm vừa sửa nên tư duy về nhân vật của tôi cũng chưa được đầy đủ. Tôi nhận thấy, ở một số phân cảnh, nếu giảm đi vài tông có thể sẽ hay hơn. Nhiều cảnh, nếu được làm lại sẽ tốt hơn, ví dụ như khi nhân vật Cảnh gí dao vào cổ ông Cấn. Nói thật, cảnh ấy phải quay lại mấy lần mới được. Ở cảnh đó, tôi ngã từ trên giường xuống và đầu đập xuống đất kêu cái kịch, đáng lý ra nên thu được âm thanh đó, nó sẽ thật hơn rất nhiều.

Bộ trang phục áo con hổ.
Khán giả phát hiện ra một tình tiết khá thú vị, trong bộ phim Chạy án anh mặc bộ đồ con hổ và ở Quỳnh búp bê anh cũng mặc một bộ tương tự. Hai bộ phim này cách nhau hơn 10 năm. Vậy, cho tôi hỏi, đó có phải là cùng một bộ trang phục?
Đó đúng là cùng một bộ. Tôi không quan tâm bộ đó được mặc bao nhiêu lần trên màn ảnh mà quan tâm đến việc nó có phù hợp với tính cách nhân vật, hoàn cảnh, bối cảnh hay không. Tôi cũng xin bật mí về bộ con hổ này một chút, đây là trang phục tôi tự thiết kế. Tôi thuê người vẽ họa tiết, tự đi chọn chất liệu vải. Thế nên, nó là bộ đồ duy nhất. Phục trang của tôi rất nhiều, từ ngày bắt đầu đóng phim đến giờ, phục trang ngốn của tôi tiền tỷ rồi.
Chưa có bình luận. Hãy là người đầu tiên bình luận bài viết này.