Chào mọi người, đây là lần đầu tiên tôi viết những dòng tâm sự này ra để kể về cuộc dời mình. Hi vọng mọi người bớt thời gian đọc và cho tôi vài lời khuyên.
Tôi lấy chồng cách đây 20 năm. Như bao gia đình khác, chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu chân thành. Từ hai bàn tay trắng, cùng nhau trải qua bao khó khăn để chồng tôi có chỗ đứng trong xã hội và gia đình có cuộc sống như hiện nay.
Chồng tôi là một quản lý cấp cao của một công ty nước ngoài tại khu công nghiệp. Đi làm xa nhà nên nửa tháng anh mới về nhà một lần. Dù xa nhau nhưng chúng tôi thường xuyên liên lạc và cuộc sống hạnh phúc với hai mặt con đủ nếp đủ tẻ.
Dù còn yêu vợ, nhưng bản tính của người đàn ông đã khiến mình bị rơi vào bẫy tình
Ở nhà tôi vừa đi làm vừa thay chồng đối nội đối ngoại, chăm lo bố mẹ chồng đang sống cùng nhà và nuôi dạy các con. Sống với nhau 20 năm trời tôi hiểu chồng tôi luôn là người chồng, người cha yêu thương vợ con và là người có trách nhiệm, đàng hoàng.
Mọi chuyện sẽ vẫn yên ổn cho đến kỳ nghỉ lễ 30/4 -1/5 năm nay, nhà tôi hủy chuyến du lịch đột xuất. Dù chưa biết lý do là gì nhưng tôi tôn trọng quyết định của chồng mình.
Ở nhà, gia đình tôi vẫn vui vẻ trong kỳ nghỉ, nhưng chỉ vài ngày sau đó, sự việc động trời đã khiến tôi hiểu ra mọi chuyện.
Một buổi tối, đúng vào ngày cuối tuần của kỳ nghỉ, khi hai vợ chồng đang xem ti vi, anh lặng lẽ ngồi ôm tôi và thú nhận: “Anh biết mình có lỗi nhưng bây giờ, chuyện đã lỡ rồi, mong em bình tĩnh khi nghe anh nói. Thực ra bị cô ta gài bẫy. Cô thư ký ở cơ quan đã có thai với anh được 8 tháng rồi”.
Không tin vào tai mình, tôi choáng váng đẩy anh ra và vừa chạy vừa khóc như một kẻ điên… Bất chợt, mọi thứ tối sầm. Khi tỉnh dậy tôi thấy mình vẫn nằm trong viện.
Tôi ghê tởm bàn tay chồng