Bàn tràn lan, dùng “vô tội vạ”
Chúng tôi tìm về xã Lại Yên (huyện Hoài Đức, Hà Nội) và tạt qua một quầy bán thuốc thú y nằm gần UBND xã để mua thuốc kháng sinh cho lợn.
Khi phóng viên hỏi về các loại thuốc bị hạn chế sử dụng trong chăn nuôi (các loại thuốc chỉ được sử dụng 1 liều nhất định theo kê đơn của bác sĩ thú y - PV), ông chủ cửa hàng nói: “Gớm có tất, bán thuốc thú y mà không có mấy loại kháng sinh cơ bản ấy thì có mà chết à. Nào mua những loại gì nào?”.
100% các trại chăn nuôi gà, lợn được khảo sát đều sử dụng kháng sinh vượt ngưỡng cho phép.
Thấy nhiều người đang đợi, tôi chủ động mua sau. Trong lúc chờ đợi chủ cửa hàng bán cho những người khác tôi quan sát có người mua những loại vắc xin về tiêm cho vật nuôi, người mua cả túi ước chừng tầm 3 - 4 lạng thuốc kháng sinh không bao bì, không nhãn mác. Thậm chí, có cả kháng sinh dạng nước được đựng trong các chai nước ngọt để trong tủ đông…
Chờ tầm 10 phút, thấy hết khách, ông chủ quay sang gọi tôi lại: “Nào mua loại gì nào, mua cả mấy cái loại vừa nói ấy à?”. “Không cháu chỉ mua một ít Maduramicin thôi ạ”, tôi nói. Chủ cửa hàng hỏi lại: “Thế mua 2 lạng luôn nhé”.
Điều khiến chúng tôi thấy lạ là chủ cửa hàng chẳng hề hỏi lợn hay vật nuôi làm sao, bị bệnh gì, ông chủ quán nhanh nhẹn vào trong lấy ra một túi Maduramicin đưa cho tôi. Thấy nguyên liệu không nhãn mác, tôi liền hỏi: “Sao không có nhãn mác gì hả bác?”.
Chủ quán gắt gỏng: “Ơ hàng nguyên liệu mà, đúng Maduramicin tinh đấy, chưa qua pha chế đâu”. “Vâng thế cái này bao nhiêu tiền hả chú?”, “100 nghìn hai lạng”. Tôi liền đưa tiền và ra về. Ông chủ quán ới theo: “Thuốc của chú là thuốc tốt đấy, dùng hết lại qua đây, cái gì chú cũng có cho mày”.
Cũng để tìm hiểu về việc sử dụng thuốc kháng sinh tr