Thấy bạn không thể đi lại, ngồi lặng lẽ ở góc lớp, Xuyến động lòng thương cảm. 13 năm qua, em đã đồng hành giúp người bạn của mình- một cô gái nhút nhát dần tự tin và mở lòng hơn với cuộc sống. Giờ ra chơi, khi các bạn ùa ra sân nô đùa, bay nhảy thì cô bé Hồng Nhung lại thui thủi một mình nơi góc lớp. Nhung bị liệt nửa thân, từ phần bụng đến hai chân của em không có cảm giác. Do vậy, việc đi lại trong lớp là điều không thể. Nhìn những hình ảnh đó, Xuyến đọng lòng thương cảm cho người bạn kém may mắn. Em chủ động đến bên bạn và tình bạn của họ bắt đầu từ đó...
Tình bạn kéo dài hơn một thập kỷ
Trần Thị Hồng Nhung và Hà Hồng Xuyến đều sinh năm 2001, lớn lên ở vùng quê nghèo huyện huyện Phú Riềng, tỉnh Bình Phước. Lần đầu gặp nhau là khi vào lớp 1, đến nay đôi bạn đã trở nên thân thiết và coi nhau như máu thịt, tình thân…
Năm 2006, thấy con gái đi học mẫu giáo về kêu đau chân, bố mẹ của Nhung rất lo lắng. Không lâu sau, hai chân Nhung không còn cảm giác, gia đình vội vàng đưa em vào bệnh viện.
Qua nhiều bệnh viện, Hồng Nhung được chẩn đoán mắc căn bệnh viêm tủy cắt ngang. Lúc đó, em không thể ngồi dậy được, phải nằm bất động trên giường. Tại bệnh viện, sau một năm chữa trị, tập vật lý trị liệu, Nhung có thể ngồi dậy và tự làm các việc cá nhân. Bác sĩ khuyên gia đình chấp nhận sự thật, đưa Nhung về để em có thể đi học.

Đôi bạn cùng nhau vượt qua mọi khó khăn (Ảnh: NVCC).
“Lúc ấy tuy còn nhỏ nhưng thấy bạn bè được chạy nhảy, vui chơi còn mình thì phải nằm một chỗ, em thật sự rất buồn. Em luôn ao ước được ra ngoài, được chơi với bạn bè nhưng nhìn xuống đôi chân của mình, em thấy cuộc sống thật bế tắc”, Nhung chia sẻ.
Mỗi ngày, bố mẹ đều đặn thay nhau đưa Nhung tới trường rồi đón em về. Đến trường, bạn bè tự tin, nhanh nhẹn còn Nhung mẹ phải bế trên tay để vào lớp. Em dần mặc cảm, khép mình lại, cuộc sống của em tiếp diễn như vậy cho đến khi nhận được sự mở lòng từ cô bạn tên Xuyến…
Trở thành “ đôi chân” của bạn.
Kể về người đã “cưu mang” mình, Nhung cho hay, thời gian em mặc cảm với bản thân chỉ thui thủi trong lớp, Xuyến đã đến và bắt đầu thăm hỏi, trò chuyện cùng em. Khi các bạn ra sân chơi, mỗi mình Nhung ở lại lớp, Xuyến đều ở lại cùng. Xuyến cùng Nhung đợi tới khi bố mẹ Nhung tới đón. Có hôm, bố mẹ đến đón muộn, Xuyến cũng ở lại chờ mẹcùng bạn. Nhà cách nhau khoảng 10 phút đi bộ, Xuyến thường xuyên sang chơi, tâm sự và học bài cùng Nhung. Nhờ vậy, mà cô bé đã không còn thấy cô đơn nữa.
Vì còn bé, Xuyến không thể bế bạn nhưng lên lớp 4, cô bé đã bắt đầu bế Nhung. Xuyến đã trở thành “đôi chân” của Nhung, giúp em đi vệ sinh, ra sân chơi.
“Lúc ấy, em cũng chẳng nghĩ gì nhiều, chỉ thấy bạn xinh xắn, ham học mà vất vả trong việc đi lại nên thấy mình cần phải làm gì đó", Xuyến nói khi được PV hỏi về người bạn đặc biệt.
Suốt 9 năm học chung, Xuyến hiện thực hóa lời nói của mình, thường bế Nhung qua lại khi đổi phòng học. Trường học chưa đầy đủ cơ sở vật chất, vì vậy mỗi lần thay đổi phòng học, Xuyến là người giúp Nhung di chuyển. Nhung bế bạn đi từ phòng này qua phòng khác.
Chưa có bình luận. Hãy là người đầu tiên bình luận bài viết này.