“Sao càng ngày Tết càng chán thế nhỉ, tôi chả còn thấy háo hức như ngày còn bé nữa. Đang yên đang lành tự nhiên đến Tết, thà bỏ quách Tết đi cho đỡ mệt.
Về nhà ai cũng hỏi làm ở đâu rồi, lương cao không, thằng Thiện nhà ông Hoàng nó học cùng mày mới ra trường mà đã kiếm được hơn chục triệu một tháng rồi đấy,... trong khi đó mình thì vừa ra trường thất nghiệp dài cổ”.
Đó là câu chuyện của mấy bạn trẻ đang ngồi tám chuyện với nhau ở một quán cafe bên phố Hà Nội. Có lẽ đây cũng là câu chuyện chung của rất nhiều bạn trẻ, những cô câu sinh viên mới ra trường trong đó có cả tôi.
Trong ký ức của tôi, Tết là một cái gì đó lớn lao lắm, hạnh phúc lắm, chả thế mà lũ trẻ con chúng tôi cứ đếm từng ngày để chờ đến Tết. Cứ đến Tết là được nghỉ học, được nhận bao nhiêu tiền mừng tuổi, được ăn chơi thả ga mà không sợ bố mẹ mắng vì “Tết mà, mắng một câu có mà dông cả năm ấy”, bố tôi nói.

Tết trong ký ức của những đứa trẻ quê nghèo (ảnh minh họa).
Thường thì đến ngày 25, 26 Tết là đám học sinh như tôi được nghỉ tha hồ đi chơi, không phải lo dậy sớm đi học, làm bài tập về nhà hay sáng mai cô giáo gọi lên kiểm tra bài cũ nữa. Đã thế, Tết lại được ăn uống thả ga nữa chứ. Nếu những ngày bình thường, để xin được mẹ mua cho chục nghìn bim bim bán theo lạng chắc phải quét nhà chục lần/ ngày mới được. Thế nhưng Tết đầy tiền, muốn ăn gì thì lấy tiền mừng tuổi tự đi mua mà chả phải xin ai.
Đến khi hết Tết là cuộc sống như trở về với những ngày dài đằng đẵng lúc nào cũng học, học và học. Lúc đó tôi ước rằng ngày nào cũng là Tết thì thích biết bao.
Thế nhưng cái không khí ấy, những ngày tuyệt vời ấy đang dần phai nhạt đi từ thời bước chân vào cánh cổng đại học. Đến bây giờ, khi đã ra trường thì những ký ức tươi đẹp ấy dường như đã bị mất đi hoàn toàn.
Chúng ta cứ thắc mắc, tại sao càng ngày Tết càng chán? Phải chăng ý nghĩa của ngày Tết đã không còn được như trước nữa,... và sự thật không như chúng ta đang nghĩ. Hội trẻ con vẫn háo hức mong đến Tết, nhà nhà đang vui vẻ quây quần gói bánh chưng đó thôi. Với tôi, ngày Tết đang chán dần là vì tôi lớn rồi.
Chưa có bình luận. Hãy là người đầu tiên bình luận bài viết này.