TS Đỗ Văn Đương nói: 10 án tham nhũng lớn đã điều tra từ nhiều năm nay rồi, không phải bây giờ mới điều tra. Để làm dứt điểm, phải tập trung chuyên gia giỏi, các bộ ngành phối hợp với nhau, lãnh đạo phải nghe kỹ, xem vướng mắc ở chỗ nào. Nếu vướng mắc về chứng cứ, có thể làm ngay được những gì, những gì không làm được, vì sao? Rồi xem có ai chỉ đạo, can thiệp chỗ này không, phải nói rõ ra.
Tuần này, Quốc hội sẽ thảo luận về báo cáo phòng, chống tội phạm của các cơ quan tư pháp với điểm nhấn là 10 vụ “đại án tham nhũng”. Phóng viên có cuộc trao đổi với Ủy viên Thường trực Ủy ban Tư pháp của QH - ông Đỗ Văn Đương.
Tội ác thực sự
Theo ông vì sao có tình trạng những vụ đại án tham nhũng này gia hạn quá lâu, hết lần này đến lần khác?
Vấn đề chính ở đây không phải các vụ án này quá phức tạp. Vụ án nào cũng phải có giới hạn, luật đã định rõ thời hạn điều tra đối với tội ít nghiêm trọng là 4 tháng, tội đặc biệt nghiêm trọng là 16 tháng, gia hạn thêm thì là 24 tháng. Như vậy trong hơn 2 năm phải kết thúc điều tra. Cứ khởi tố, điều tra xong để đấy, hôm nay đi xác minh một chút, mai lại đi xác minh một chút thì nó dài. Do không tập trung quyết liệt, để càng lâu dư luận bớt bức xúc đi, có thể dễ dàng chuyển tội danh, ví dụ từ tham ô đổi thành cố ý làm trái, thiếu trách nhiệm... Những hình phạt tội danh này rất nhẹ, còn tham ô, hối lộ thì cao nhất là tử hình.

ĐBQH Đỗ Văn Đương.
Trong quá trình điều tra phải cụ thể, quyết liệt, phải có lộ trình, thời điểm kết thúc; chắc mảng nào thì phải đưa ra xét xử luôn thì mới có điểm chốt, những tên đầu sỏ phải có hình phạt cao hơn. Không thể phạm tội ít nghiêm trọng hình phạt lại cao, trong khi phạm tội nghiêm trọng thì lại thấp. Không phải chờ kết thúc một cục mới đem ra xử vì 1 vụ án có thể có 5, 6 hành vi là tham ô, hối lộ, cố ý làm trái, thiếu trách nhiệm, lạm dụng chức quyền để chiếm đoạt. Vậy từng hành vi một phải làm rõ, phải xử ngay. Trong trường hợp bị giam rồi, vẫn có thể trích xuất ra để xử.
Trong các vụ án tham nhũng tài sản nhà nước bị chiếm đoạt, thất thoát rất lớn, nhưng số thu hồi được thường rất nhỏ, ông nghĩ sao về việc này?
Khi xảy ra tham nhũng, phải kịp thời phát hiện, phong tỏa tài sản để thu hồi. Nhưng hiện nay việc thu hồi rất thấp, ví dụ phát hiện ra 9.000 tỷ đồng nhưng thu hồi chưa được 10%, hỏi còn lại 90% kia nó đi đâu, chắc chắn vào hết túi của cá nhân rồi. Nếu vào túi cá nhân rồi thì phải móc ra chứ. Vì đây là tiền của ngân sách nhà nước, tiền thuế của người dân, suy cho cùng là người dân phải chịu. Có những người chuyên móc túi của hàng triệu đồng bào ta để làm giàu cho cá nhân, thì đấy là tội ác thực sự. Không thể có chuyện đánh bạc vài triệu đồng thì bị xử phạt 6, 7 tháng tù, còn những người kia lại xử nhẹ.
Tôi cho rằng, phải mạnh mẽ tử hình đối với loại tội danh tham nhũng. Những năm đầu đổi mới, (thập kỷ 90) ta đã tử hình nhiều trường hợp, tác dụng răn đe rất lớn. Nhưng bây giờ cứ chuyển tội danh để tránh tử hình, tránh chung thân, đi vài năm rồi được giảm án, rồi lại đặc xá nữa.
“Có người dựa vào án để sống”
Trở lại các vụ án tham nhũng lớn, ông có cho rằng nếu cứ kéo dài sẽ khiến dư luận nghĩ đến tình trạng “đầu voi, đuôi chuột”?
Người dân phản ánh là chính xác, chúng tôi là người trong cuộc cũng thấy có tình trạng như thế. “Đầu voi đuôi chuột” ở đây là gì? Lúc đầu khởi tố điều tra là đặc biệt nghiêm trọng, là tội tham ô, hối lộ. Trong quá trình xử lý, lại mượn những quy định pháp luật chưa rõ ràng để chuyển hóa thành những tội danh nhẹ hơn như tôi đã nói. Cho nên “đầu voi, đuôi chuột” ở chỗ đó. Đến khi đưa ra xét xử thì bị cáo lại được nói là nhân thân tốt, khắc phục hậu quả, thành khẩn nhận tội để giảm nhẹ. Nhưng quá trình điều tra đối tượng cũng không thành khẩn gì. Nếu thành khẩn thì phải nhận tội danh tham ô, hối lộ, nhưng vì định tội nhẹ rồi nếu bị cáo nhận luôn cho xong. Cứ 2 tình tiết giảm nhẹ sẽ áp dụng điều 46, điều 47 để hưởng mức thấp nhất khung hình phạt; còn dưới 3 năm thì được vận dụng quy định án treo. Cuối cùng, nhiều vụ gây hậu quả cho nền kinh tế rất lớn, vài chục, thậm chí hàng trăm tỷ đồng, nhưng vụ án bị đình chỉ, xử lý hành chính, xử án treo.
Quyết tâm chống tham nhũng của Đảng và Nhà nước rất lớn nhưng chúng ta ít xử được tham nhũng lớn, vì sao thưa ông?
Quyết tâm chống tham nhũng lớn, nhưng phải nói thẳng bản thân các cán bộ tư pháp còn có tiêu cực. Có người dựa vào án để sống. Bây giờ đặt vấn đề có bán hình phạt, có lợi dụng quyền lực tư pháp nhà nước để tham nhũng hay không? Tôi giao cho anh quyền công lý mà anh lại bán quyền công lý đó đi để lấy tiền. Chỗ nào có nhiều tiền, có nhiều quyền lực thì càng dễ bán. Như vậy là rất nguy hiểm, người dân không còn tin vào pháp luật nữa, mà không tin vào pháp luật là không tin vào đường lối chính sách của Đảng, từ đó làm tha hóa đường lối chính sách của Đảng.
Phải thấy rằng đường lối, chính sách của Đảng rất đúng, nhưng trong quá trình thực hiện thì rơi vãi dần dần, biến tướng thành con số không.
Phải đánh chủ mưu đầu sỏ
Chưa có bình luận. Hãy là người đầu tiên bình luận bài viết này.