Chào độc giả của mục tâm sự ,
Khi viết những dòng chữ này, tôi đang trong tâm trạng rối bời và mang nặng cảm giác tội lỗi với gia đình chồng. Đặc biệt là người bố chồng mới mất cách đây hơn 1 tháng. Chuyện của tôi không dễ chia sẻ với mọi người trong gia đình nên tôi viết lên đây mong muốn sẽ nhận được góp ý khách quan của các bạn.
Tôi năm nay mới 30 tuổi nhưng đã làm dâu được 10 năm. Tôi kết hôn khi mới học năm thứ 2 đại học và lý do khiến tôi kết hôn sớm vậy là bởi lỡ có em bé.
Đây cũng là lý do khiến tôi đi về nhà chồng làm dâu mà không được mọi người trong gia đình chồng đánh giá cao.
Nhà chồng tôi đều là người gia giáo, có học thức và vị trí trong xã hội. Vì thế việc cưới một cô con dâu còn đang tuổi đi học về nhà là một điều bất thường. Đám cưới vẫn diễn ra linh đình nhưng từ trong ánh mắt, hành động của mọi người, tôi cảm nhận thấy một sự thất vọng rõ rệt.
Bây giờ, khi bố chồng đã ra đi, khi nhìn di chúc và bức thư ông để lại, tôi mới hiểu được tấm lòng của ông. Tim tôi đau đớn với cảm giác tội lỗi… Ảnh minh họa.
Dẫu vậy cuộc sống của tôi vẫn êm ả cho đến vài tháng sau đám cưới, chồng tôi bắt đầu sa đà vào mấy trò cá cược đỏ đen. Có bao nhiêu của hồi môn được bố mẹ hai bên cho, chồng tôi mang đi bán sạch. Rồi sau đó, anh còn tiếp tục cắm và bán tất cả những thứ gì có thể có giá ở trong nhà.
Bố mẹ chồng tôi khốn khổ vì liên tục phải đi trả tiền cho những hiệu cầm đồ mà anh vay tiền. Tính ra chỉ có vài tháng mà bố mẹ chồng tôi đã mất đứt số tiền bằng gần tỉ bạc.
Đúng khi vợ chồng tôi trong tình cảnh như thế, mẹ chồng tôi quyết định không cho vợ chồng tôi ở cùng nhà nữa. Họ thuê cho chúng tôi một căn hộ nhỏ cách nhà chồng đến 5km. Khi đó, tôi đang bầu tháng cuối.
Ngày bụng chửa vượt mặt phải ôm quần áo r